Ngưỡng Sơn ngồi thiền

Khi Ngưỡng Sơn đang ngồi thiền thì một ông tăng lặng lẽ đến đứng bên cạnh.

Fugai: Kế ấy không nhằm nhò gì.

Ngưỡng Sơn nhận ra ông tăng, vì vậy sư vẽ một vòng tròn trên mặt đất với chữ “thủy”* bên dưới vòng tròn, rồi nhìn ông tăng.

Fugai: Loại bùa gì đó?

Ông tăng không đáp được.

Fugai: Người chạy nước rút té rồi.

Như Huyễn: Thái độ của Ngưỡng Sơn giống như kẻ ngắm cảnh trên bờ biển lặng lẽ nhìn sóng cuộn và để chân mình bị ướt. Nếu tôi là ông tăng, tôi sẽ tự mình làm Ngưỡng Sơn, vén áo lên và bước ra khỏi nước; hoặc đẩy Ngưỡng Sơn ra khỏi chỗ ngồi thiền, nói, “Sóng! Sóng!”

Genro: Ông tăng này mắc tội ăn cắp vặt và không chạy thoát được hành vi của mình. Ngưỡng Sơn thì lúc nào cũng sẵn sàng thắp lên ngọn nến. Hỡi ôi! Cơ hội qua rồi.

Chữ “nước” không làm đã khát;
[Fugai: Nhưng tôi thấy sóng thần đang dâng.]

Bánh vẽ chẳng làm no bụng.
[Đây một mâm đầy bánh.]

Ngưỡng Sơn làm việc không công.
[Đó là Thiền thật.]

Sao không cho ông tăng một gậy?
[Vậy thì quá trễ. Gậy đã bị gãy rồi.]